Cơ duyên và hành trạng Định Hương

Thuở nhỏ Định Hương thọ giáo với Thiền sư Đa Bảo tại chùa Kiến Sơ. Trải qua 24 năm, môn đồ của Thiền sư Đa Bảo có hơn trăm người nhưng chỉ có Sư cùng với Quốc Bảo Hòa được chọn làm thủ lĩnh, nhưng Sư thấu rõ nhất tông chỉ của Đa Bảo. Một hôm Sư hỏi Đa Bảo: Làm thế nào để thấy được chân tâm?

Đa Bảo dạy: Chính ngươi tự phát hiện.Sư bỗng nhiên hiểu được yếu chỉ, liền thưa: Hết thảy đều như thế, chứ có riêng gì tôi.Đa Bảo hỏi: Ngươi đã hiểu chưa?.Sư đáp: Khi đệ tử hiểu rồi, cũng giống như lúc chưa hiểu.Đa Bảo dạy: Nên đem tâm đó mà quyết chắcSư bưng tai, đứng quay lưng lại.Đa Bảo liền quát: Đi. Sư sụp lạy.Đa Bảo dạy: Từ nay ngươi hãy như một kẻ đui điếc trong việc tiếp người.

Đô tướng thành hoàng sứ là Nguyễn Tuân khâm phục tài đức của Sư, nên mời về chùa đó ở. Người học vân tập, dạy dỗ dắt dìu, công Sư không ít.

Ngày 3 tháng 3 năm Canh Dần nhằm niên hiệu Sùng Hưng Đại Bảo thứ 2 (1050) triều Lý Thái Tông, Sư nhuốm bệnh, họp chúng để từ biệt, đọc kệ:

真與幻本來無處所處所是真宗真宗如是幻幻有即空空Chân dữ huyễnBản lai vô xứ sởXứ sở thị chân tôngChân tông như thị huyễnHuyễn hữu tức không không Tạm dịch:Xưa nay không xứ sởXứ sở là chân tôngChân tông huyển như thếHuyễn có tức không không

Nói kệ xong, Sư lặng lẽ viên tịch.